Là một sinh viên còn chân ướt chân
ráo lần đầu lên nhập học vừa thấy hào hứng lại vừa thấy có chút lo lắng.
Phải xa bố mẹ, xa vòng tay bao bọc hàng ngày đối với một đứa con gái
như mình quả không dễ gì. Nhưng vì tương lai cũng phải cố gắng để không
phụ lòng cha mẹ. Và lần đầu ở trọ với mình thật sự nghĩ lại vẫn còn ám
ảnh.
Tìm được nhà không dễ
Hầu hết với mọi sinh viên ngoại tỉnh thì
việc ở trọ là điều tất lẽ dĩ ngẫu. Nếu bạn nào may mắn hơn thì có người
nhà ở nơi mình học tập thì qua đó ở nhờ. Hoặc bạn nào có anh chị em đã
học tập trước trên này sẽ thấy may mắn vì được giúp đỡ, không phải lo
đến nơi ăn, chốn ở.
Nhưng với những bạn sinh viên thân cô
thế cô như mình thì quả thực không hề dễ dàng chút nào. Cái cảm giác đầu
tiên là phải vất vả, lọ mọ đi tìm nhà trọ, phòng ốc sao cho tiện đi lại
đến trường học. Rồi cái cảm giác cô đơn, mệt mỏi đến tủi hờn. Phải trải
qua cái cảm giác ấy mới thấu được nỗi khổ của người đi ở trọ lần đầu.
May mắn vì có người giới thiệu
Vì không quen thuộc đường nên việc đi
tìm nhà trọ đối với mình như kiểu tìm chim trên trời. Cũng may có niềm
an ủi là khi đi nhập học có gặp được cạ bạn cùng lớp cũng cùng cảnh ngộ
nên rủ nhau tìm nhà trọ để ở cùng. Thế là ít nhất đã có người ở cùng.
May mắn hơn so với người khác cứ phải ở 1 mình rồi tìm người ở ghép.
Sau một hồi rong ruổi thì tạt té vào một
quán nước ngồi nghỉ ngơi thì bỗng có một bác cũng khá lớn tuổi hỏi
chuyện bảo “các cháu tìm nhà trọ à?” Mình mới gật đầu bảo “vâng”. Bác ấy
lại nói tiếp, hỏi mình về việc muốn tìm nhà trọ thế nào, ở bao nhiêu
người, giá tiền ra sao. Bọn mình cũng nói hết và sau một hồi nói chuyện
thì 2 đứa thống nhất sẽ đưa cho bác ấy 100k để bác ấy dẫn tới cái nhà
trọ được gọi là phù hợp với yêu cầu của bọn mình.
Quả thật thì cũng phải cảm ơn bác ấy vì
nhớ có bác ấy giới thiệu bọn mình mới tìm được phòng trọ cũng khá ưng ý
mà không mất nhiều thời gian. Và mình với bạn ấy đã quyết định chọn căn
phòng đó để ở đã rồi tính tiếp. Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như
vấn đề không nằm ở chủ nhà trọ và những người ở cùng xóm trọ.
Cứ nghĩ rằng tìm được một phòng để ở ưng
ý thì sẽ yên tâm nhưng hóa ra lại không phải thế. Vì bọn mình chẳng có
kinh nghiệm gì nên khi dọn đến ở đã bị chủ nhà bắt đặt cọc 1 tháng tiền
nhà. Sinh viên thì làm gì có nhiều tiền thế vì mức giá cho một phòng là
1.8 triệu đồng. Xin khất và chỉ đóng cọc trước 500k và chủ trọ cũng đồng
ý nhưng hẹn là sang tháng phải đóng đủ tiền cọc. Bọn mình cũng đồng ý.
Thế là dọn vào ở.
Ở trọ và những vấn đề phải đối mặt
Quả thật thì với sinh viên mới lên tìm được nhà trọ
ưng ý không dễ mà để thích nghi với môi trường lại là một vấn đề lớn. Ở
trọ lần đầu là cả một nỗi khổ khó có thể thấu được hết. Tháng đầu ngon
lành không thấy vấn đề gì cho tới tháng thứ 2 thì bắt đầu thấy có vấn
đề.
Đến đêm khuya vẫn không thôi ầm ĩ
Các anh chị trong xóm trọ thường xuyên
đưa bạn bè về quậy tưng bừng khiến bọn mình không thể học hành, đến đêm
khuya tới 1,2h sáng vẫn còn ầm ĩ. Đã không học hành được lại còn thêm
mất ngủ. Nhưng vì mới lên, còn chân ướt chân ráo nên ngại không dám nói
với các anh chị ấy.
Mất cắp liên tục
Một vấn đề tiếp theo mà mình thấy thực
sự bất an chính là đến tháng thứ 2 khi bọn mình ở thì xóm trọ xảy ra mất
trộm. Đã có tới 3 phòng của các anh chị ở đây bị mất máy tính, điện
thoại, thậm chí cả quần áo hay giày dép nữa. Thật sự sống trong cảnh cứ
nơm nớp như vậy khiến bọn mình thật sự không yên tâm chút nào.
Bị quỵt tiền cọc
Với môi trường xóm trọ như vậy khiến 2
đứa mình thật sự không thể chịu nổi thêm nữa. Quyết định bỏ của chạy lấy
người nên báo với chủ nhà là chuyển trọ. Nhưng khi báo tới lúc chuyển
đi thì bọn mình có hỏi về khoản tiền đặt cọc. Bác chủ nhà bảo vì bọn
mình, ở được có 1 tháng nên không trả tiền cọc. Bọn mình hoang mang quá
không biết làm thế nào. Cự cãi cả với chủ nhà tại sao lại bị quỵt nhưng
chẳng ăn thua vì giấy tờ, hợp đồng các thứ không có. Và cũng một phần
lỗi do bọn mình nên đành phải chấp nhận.
Lần đầu ở trọ quả thật không dễ dàng
chút nào nhưng cũng may là chưa xảy ra vấn đề gì quá lớn. Còn bạn, lần
đầu ở trọ của bạn thế nào?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.